tâm trạng cô Thủy Trần Khi đọc thơ Mai Hoài
Thu
Thủy Trần cũng phải ngậm
ngùi
Tình xưa mộng cũ sụt sùi
thương đau
Từng đêm gió gợi cơn sầu
Hàng hiên lã chã bốn muà
bão giông
Miên man xót cả cõi lòng
Canh khuya trống trải
phòng không bóng đèn
Thương người thục nữ thuyền
quyên
Nếp nhà gia giáo truân
triên má hồng
Đoạn trường ảo mộng vấn
vương
Quê hương xa lắc trùng
dương bồng bềnh
Thủy triều sóng nước dập dềnh
Thuyền tình bể ái lênh
đênh mịt mù
Cùng chung kiếp phận đàn
bà
Mấy ai thấu hiểu nhạt nhoà
phấn hương
Chiều tà ảm đạm hồng hoang
Nhìn ra chỉ thấy bốn
phương đất trời
Mong sao giữ trọn nụ cười
Đứng lên để sống làm người
trần gian.
21.11.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét