hoạ thơ Mai Hoài Thu
Nếu phải kiếp này chẳng được
nhau
Nợ tình sương đọng lệ ngàn
thu
Trăng treo đầu ngõ buồn
không tỏ
Thiếu phụ năm canh khóc tủi
sầu
Cũng bởi sinh ra chẳng gặp
thời
Quê hương rời bỏ lệ từng
rơi
Tha hương đất khách tìm
nơi chốn
Ngọn sóng bạc đầu dạt biển
khơi….
Anh đã trách em chẳng giữ
lời
Tình theo sóng nước cánh
hoa rơi
Thương đau cho số đời ly
biệt
Như cánh phù du vạn mảnh
trôi…
Anh ở quê nhà với nhớ mong
Chòm sao bắc đẩu sáng mênh
mông
Ngân hà chảy mãi về vô tận
Mang nỗi lòng em vẫn ngóng
trông
Hôm nay gió bấc đông về sớm
Nghe lá tàn thu rụng cuối
muà
Chim chóc cũng buồn không
dám động
Một trời quan tái gió mây
xa
Em ở chân trời xa viễn
phương
Mẹ con em với nỗi cô đơn
Việt Nam xa cách ngàn muôn
dặm
Bao nỗi đau thương nỗi đoạn
trường...
Nếu phải kiếp này chẳng có
nhau
Nợ tình bi lụy biết bao giờ
Giận em anh vẫn buồn không
nói
Lỡ vậy đành sao bạc mái đầu?....
8.10.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét