Say đắm nhìn nàng đang thẫn
thờ
Phải cô tiên nữ Nguyễn
Linda
Nhờ trời mách bảo hay sao
thế
Sủi tăm bọt nước gió lao
xao
Kià chốn thiên nhiên suối
nước reo
Xung quanh vắng vẻ chẳng
ai qua
Linda tiên nữ quần the mỏng
Da trắng nỗn nà bóng nguyệt
hoa
Chênh chếch đầu ghềnh
trăng thập thò
Trong lùm cây lá một hồn
thơ
Giác quan xao xuyến thầm
như bảo
Yên lặng là hơn để ngắm
theo...
Linda sung sướng thả tình
xuân
Dễ mấy khi tiên đuợc xuống
trần
Vành vạch trăng soi toà ngọc
bích
Khe vàng lấp lánh một hình
nhân...?
Giật mình tiên nữ bước lên
bờ
Thấp thoáng bóng người cũng
chẳng xa
Vũ trụ bùng lên gà chợt
gáy
Một luồng mây trắng vút
lên cao...
Thương kẻ dương trần lại
ngẩn ngơ
Sầu đong vương vấn nỗi
tương tư
Tháng năm lững thững bên bờ
suối
Biết đến bao giờ được gặp
nhau
Chàng lại tìm nàng trong
giấc mơ
Có hiên lãm thúy nước
trong veo
Linda huyền ảo vầng trăng
ngọc
Lộ cái khuân vàng dưới đáy
sâu...!
6.3.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét