Tuyết dày như đệm thảm
nhung
Tôi đi trên đám bụi hồng
thời gian
Nỗi niềm tâm sự miên man
Muà Đông lạnh lẽo vẫn còn
vấn vương
Thương người lữ khách tha
hương
Mấy ai tri kỷ má hồng phôi
phai
Cô đơn buồn bã ngậm ngùi
Vần thơ tao ngộ ai người
hiểu cho
Lòng tôi như nắm tơ vò
Ngổn ngang trăm sự ước mơ
luân hồi
Phong trần dầu dãi mưa rơi
Trán nhăn tư lự nhớ người
xa xôi
Em tôi tóc xoã ngang vai
Hạt châu lã chã bồi hồi
xót xa
Bao giờ ta được gặp nhau
Ngưu Lang Chức Nữ chân cầu
nỉ non
Bóng tà thêm gợi cơn buồn
Tuyết rơi tầm tã hoàng hôn
u sầu!
19.12.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét