Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Phận Chẳng Chiều Duyên



 






hoạ thơ Ngọc Bích

Ngoài hiên thánh thót hạt mưa
Giọt dài giọt vắn sầu thơ càng nhiều
Ta nằm thông gió ngàn reo
Mà lòng sao lạnh mưa chiều lệ tuôn

Nghẹn ngào thổn thức nguồn cơn
Đầm đià má lạnh mưa tuôn giọt sầu
Lâu rồi hoa bướm còn đâu
Đắng cay lạc nẻo u sầu vành môi
Ngổn ngang trăm sự bời bời
Nỗi lòng ta vẫn trái côi thương chàng
Gió bay hồn lạc mê man
Sông tương hoài niệm nước tràn khi xưa
Ô chao sầu muộn tan chưa?
Ngoài hiên le lói tàn mưa nắng mà
Lòng còn sao xuyến ngươì ta
Thương cho duyên phận chỉ là hoài yêu….

11.7.2009 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét