Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Nụ Duyên Vưà Hé Nụ



 






cảm tác theo hồn thơ Khảo Mai: Chiều Thung Lũng

"Mơ màng trong khói sương mờ phủ,
Thơ thẩn đường chiều một bóng xưa."

Tôi trở về quê bóng xế tà
Con đường vắng vẻ lạnh mù sa
Âm u gió thổi hồn vương vấn
Áo trắng em bay máu lệ trào


Tôi đã chôn em ở góc nào
Hàng thông bát ngát gió hoang vu
Nấm mồ vô chủ xanh xanh cỏ
Khói toả hương trầm quyện khổ đau

Một chiếc thuyền nan sóng biển khơi
Tử thần đuà rỡn với đời tôi
Mặc cho cá dữ liều thân mạng
Hải tặc cuồng điên uống máu tươi

Tôi lại trở về em có hay
Hồn tôi tê tái gió mây bay
Sờ tay lên ngực nghe tim nhắc
Kỷ niệm vùi chôn nỗi đắng cay

Chiều nay Đà Lạt sương nhiều lắm
Em ở suối vàng có lạnh không?
Tiền cuả anh mang xây mộ mới
Ngàn thu an nghỉ dưới đồi thông

Anh vẫn mơ màng sương khói phủ
Làm sao quyên được đoá hồng xinh
Mới hé nụ duyên chưa kịp hái
Trời xanh biền biệt cõi hư không

29.11.2011 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét