tặng Selena Diệp, thơ cảm
tác từ tấm ảnh
Em gái Sài Gòn dáng ngẩn
ngơ
Phương trời vô định gió vu
vơ
Mây bay không biết về đâu
nhỉ
Bến đậu trăng mờ những giấc
mơ
Cuộc sống bây giờ thật xót
xa
Vì sao gây nỗi cảnh chia
lià
Đất trời ảm đạm màu u ám
Ai khóc cho ai giọt lệ
thưà...?
Con gái quê tôi đẹp mĩ miều
Thuyền quyên yểu điệu đoá
hương kiều
Chập chờn phố thị mờ sương
phủ
Lạc lõng bơ vơ cảnh chợ
chiều
Hòn ngọc viễn đông rưã nát
rồi
Đói nghèo bệnh tật ở muôn
nơi
Đại gia chiếm đoạt giàu vô
số
Em gái như buồn nước mắt
rơi!
Ta đã xa nhà mấy chục niên
Năm canh tức tưởi lệ triền
miên
Mỗi khi nhớ lại miền quê ấy
Kỷ niệm xa xưa ánh mắt huyền
Bức ảnh trong lòng gợi thiết
tha
Nỗi buồn vương đọng tự nơi
đâu
Bâng khuâng tư lự ta thầm
hỏi
Em đã bao giờ nếm khổ
đau...?
15.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét