Mộng hồn theo ngọn gió ru
Vi vu thi sĩ mịt mù nước
mây
Mang lòng ràng buộc đó đây
Bến sầu trăm nẻo vơi đầy nỉ
non...
Sông hồ gợn sóng trào cơn
Dốc bình rượu ngọc lệ tuôn
đôi hàng
Vườn thơ ươm hạt muộn màng
Bướm ong dìu dặt bẽ bàng
chim kêu...
Quầng thâm hiu quạnh sương
chiều
Lá vàng rơi rụng tiêu điều
hoàng hôn
Mắt sâu ngơ ngác gọi hồn
Trời thu xanh thẳm vương
buồn cố nhân...
Nghe tim nhịp đập chưá
chan
Tiếng mưa thổn thức ưá
tràn thế gian
Nuối thương bay bổng non
ngàn
Ước mơ đôi cánh tình xuân
nhạt mờ...
Cây kim bé nhỏ bơ vơ
Chìm sâu đáy biển bến bờ đắng
cay
Nam châm sỏi đá bạn bầy
Người thơ lơi lả đoạ đầy
năm canh...
Trăng lên lay động bức
mành
Bồi hồi tỉnh giấc mộng
thành khói tan
Nâng niu run rẩy tần ngần
Bao điều ân ái bần thần đôi
tay...
Vần thơ lồng lộng cuồng
say
Sóng tình ngây ngất biển đầy
triều dâng
Má hồng tiên nữ lâng lâng
Trong mơ hồn lạc thiên
đàng tìm ai...?
thơ làm nhân đọc bài
" Cảm Xúc " cuả Xuân Diệu: Làm thi sĩ, nghiã là ru với gió...
22.9.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét