Đêm qua nhập mộng hải hồ
Gặp bầy tiên nữ má đào ngẩn
ngơ
Rằng ta nhớ mãi một cô
Cổ đeo vòng bạc nghẹn ngào
lâng lâng
Thưa rằng: đây chốn thiên
đàng
Khách theo mây gió nhẹ
nhàng qua đây
Chị em tiên cảnh vui vầy
Thôi thì nán lại chốn này
chàng ơi!
Kim bôi rượu ngọt đôi lời
Vần thơ thổn thức cuộc đời
trần ai
Ngán cho thiên hạ ganh tài
Ghét người nhân hậu lang
sài nổi điên
Đười ươi cóc nhái chuyên
quyền
Đầu trâu mặt ngưạ tham tiền
hại dân
Nghe thơ sầu thảm chưá
chan
Song Thành Tiểu Ngọc lệ
tràn mưa tuôn
Vén mây hạ giới sóng cồn
Biển Đông máu đỏ oan hồn
thảm thê
Thiên đình sùi sụt dầm dề
Thương người trần thế não
nề khổ đau...
Thái Chân lưu luyến mặn mà
Hỏi tên có phải Lu Hà đấy
không?
Thiếp xem trong sổ tơ hồng
Vài trăm năm nưã bóng lồng gương soi...
Vài trăm năm nưã bóng lồng gương soi...
Kiếp này ráng chịu với đời
Chàng về hạ giới luân hồi
nổi trôi
Trước sau ân ái giao bôi
Lời thề trong mộng lòng trời
thấu chăng?
Chú thích: thơ cảm tác từ
sơn nữ tắm hồ
12.4.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét