Trải gió bụi bao phen ân oán
Sóng ba đào tủi hận nguồn cơn
Chúng sinh muôn cõi dương trần
Cánh bèo tan hợp ái ân chan hoà
Dẫu chẳng thuận kiếp xưa tiền định
Cưỡng làm chi số mệnh an bài
Người ơi gặp gỡ làm chi
Cho thêm sầu oán cho đời thêm cay
Say mê ai đặt bày quăng lưới
Ao hồ sâu bắt cái thủy chung
Trái duyên buộc chỉ tơ hồng
Cho đời vương lụy mang lòng sinh nghi
Dồn thế bí đường đi nước bước
Theo dấu chân đám rước qua sông
Thuyền qua bến vắng đò suông
Ngậm ngùi đôi ngả sầu vương canh tàn
Đời trai trẻ tủi hờn cố quốc
Chót sinh ra chẳng được như lòng
Nuôi con luống những cầu mong
Công thành danh toại xứng giòng nho
gia
Bao mộng ước thành ra mây gió
Bút nghiên thành bỏ xó ai hay
Bon chen là giống đua đòi
Không thần không thế thành người bỏ đi
Dễ cam chiụ một đời hèn kém
Trí nam nhi chiụ ngậm bồ hòn
Trông ra bốn bể sầu than
Kiếp này giun dế tro tàn lá bay
Gạt nước mắt cho hay phương sách
Phải xuất dương cứu cánh cho đời
Tự mình giải phóng mình thôi
Vì cây dây cuốn một thời đau thương....
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét