chuyển thể thơ Mai Hoài
Thu: Hồn Điên
Dù xa cách trùng dương
ngàn dặm
Sài Gòn ơi còn thắm cái
tên
Từng đêm thổn thức ưu phiền
Tình yêu đắm đuối triền
miên nỗi niềm...
Nhớ da diết êm đềm nắng nhạt
Gió thu về phiêu bạt trời
mơ
Thẫn thờ buồn gửi vào thơ
Trái tim rã nát bến bờ yêu
đương
Từng thảng thốt nghe lòng
trăng trối
Ngày và đêm sám hối tìm
nhau
Không gian mờ mịt âu sầu
Bóng người lay lắt hồn đau
sụt sùi
Đời giá lạnh chôn vùi
nhung nhớ
Căn phòng hoang lệ nhỏ cô
liêu
Men cay ly rượu tiêu điều
Chẳng vơi tâm sự mỗi chiều
hoàng hôn
Thu ảo não đông buồn xuân
tái
Hồn chập chờn lạc cõi hư
vô
Đêm say ân ái mịt mờ
Tình đau giãy giuạ bên bờ
sương sa
Hoa phượng vĩ ve sầu réo gọi
Tình thiêng liêng le lói sầu
riêng
Hồn điên giấc mộng ngả
nghiêng
Có ai giải thoát gông xiềng
tương tư?
15.3.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét