Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Má Đào Xuân Nương



 


cảm tác thơ Thi Nguyên

Trào tuôn suối lệ thẫn thờ
Người đi bỏ lại bơ vơ nghẹn ngào
Thương đau ấp ủ mong chờ
Đổi thay màu áo dật dờ hồn ma...

Tình ta đã chết từ lâu
Lá hồng rơi rụng chân cầu buồn trôi
Trái tim xào xạc bồi hồi
Chập chờn sóng vỗ chơi vơi ngả nào...


Viễn phương lữ khách bên bờ
Đa tình tự cổ mịt mờ khói sương
Nhớ về quê mẹ chờ mong
Ngạt ngào hoa bưởi má hồng nôn nao...

Bướm ong dìu dặt xôn xao
Dòng sông in bóng bồng đào mờ xa
Tình đi tình đến vóc ngà
Bốn muà thay đổi mặn mà trong thơ...

Khói vương giòng nhạc quay tơ
Sầu thu gối mộng ngẩn ngơ anh hào
Nghiêng nghiêng triền núi trăng mơ
Thềm xưa chiếc bóng trời sao nhạt nhoà...

Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Núi kia chẳng ngại mái đầu bạc phơ
Nuôi tằm kéo kén ươm tơ
Mà đào em chẳng bao giờ tàn phai...?

Thời gian hé nụ chương đài
Cành mai mây trắng trần ai dạt dào
Lưả hồng hoa phượng sương mơ
Yến oanh khúc khích má đào xuân nương...

Chú thích: Nữ thi sĩ Thi Nguyên làm 4 bài thơ thất ngôn bát cú khác nhau.
Nhưng dòng suy tư thì vẫn là một mạch thơ tâm trạng thiếu nữ.
Nên tôi cảm tác thành một bài lục bát.

11.4.2012 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét