chuyển thể từ thơ Nguyễn
Bính
Hôm nay tôi bắt được thư
Bàng hoàng thảng thốt vẩn
vơ nỗi niềm
Tháng ngâu giờ sửu trăng
liềm
Vợ tôi Dung đã im lìm sinh
con
Vượt qua biển cạn vuông
tròn
Sinh ra một mụn môi son má
hồng
Bâng khuâng lòng tự nhủ
lòng
Đào Hoa Oanh Yến nối dòng
trâm anh
Tên con chắc hẳn cũng xinh
Thái Chân Ngọc Nữ cao xanh
ngậm ngùi
Rồi con lại khổ con ơi !
Mẹ con đeo đẳng trọn đời
xướng ca
Nuôi con mong được tài hoa
Má hồng mẹ đợi trăng thu nắng
vàng
Hôn con một cái là xong
Gửi người thiên hạ bồng
bông nghẹn ngào
Thắt lưng nịt vú trái đào
Đẹp lòng du khách dạt dào
làng chơi
Còn cha lưu lạc quê người
Mẹ con nghiêng ngả trận cười
thâu đêm
Du dương rượu ngọt êm đềm
Mây mưa tầm tã mềm mềm dưới
chăn
Miả mai con gái nghèo nàn
Mồ côi cha mẹ sống nhăn
giưã đời
Làm sao gọi được mẹ ơi!
Phong trần bặm bụi chia
đôi tủi sầu
Phù du bèo bọt dật dờ
Đá vàng son sắt bến bờ chảy
xuôi
Cỏ bồng hoa lá héo trôi
Ngọc trong vô khối bồi hồi
chưá chan
Lâng lâng hồ điệp mê man
Màn the môi thắm trắng ngần
làn da
Tào khang mưa gió mịt mù
Làng chơi ôm ấp ngọt ngào
lưng ong
Con côi vật vã khóc thương
Ở trong quán trọ thê lương
một người
Công cha nghiã mẹ là gì?
Cù lao chín chữ hạt rơi hạt
còn
Chân bùn tay lấm ruộng vườn
Hay hoa say đắm như hòn thủy ngân
Xướng ca phách ngọt cung
đàn
Oan khiên nhiệp chướng phấn
chan luạ chà
Bao giờ con biết mặt cha
Tứ tuần ngũ lục vẫn chưa gọi
già
Cha buồn tìm khách men thu
Con mười bảy tuổi mặn mà
đang xuân
Chàng chàng thiếp thiếp ái
ân
Con con bố bố ưá tràn lệ
ra
Lưá đôi dạo khúc tì bà
Áo xanh ướt đẫm bên lầu Tầm
Dương
Con thuyền lặng lẽ xuôi
dòng
Đắng cay quả báo thê lương
một đời
Tiền cha ít lắm con ơi !
Nuôi thân chẳng đủ ăn chơi
tính trời
Giang hồ lang bạc một thời
Vợ con lià bỏ xa rời quê
hương
Lơ thơ mái tóc pha sương
Nhớ con cha mới đôi dòng cầu
mong
Khấu đầu trời Phật đoái
thương
Con tôi giữ nết hiền lương
dịu dàng
Sắc tài son phấn chớ màng
Nổi danh Kiều nữ lỡ làng
tuổi xuân
Lấy chồng thi sĩ bần hàn
Vưà nghèo vưà bạc cha van
con nhiều!
28.2.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét