Ô hay ông cụ nhà tôi
Làm gì nên tôị mà phơi cái
đầu
Trải qua một cuộc bể dâu
Không manh chiếu rách dãi
dầu nắng mưa
Cụ đi khắp chốn sơn hà
Phong ba bão táp cũng thưà
ái ân
Người qua kẻ lại ân cần
Đi xem triển lãm nồng nàn
thiết tha
Bồn chồn trong cõi ta bà
Thuyền quyên thục nữ mượt
mà ôm hôn
Cho nên cụ chẳng biết buồn
Chân thành lòng cụ tâm hồn
thanh cao
Trượng phu lương đống anh
hào
Văn hay võ giỏi bao đào mến
yêu
Hoàng hôn thả xuống những
chiều
Rèm buông màn rủ dáng Kiều
nỉ non
Nên đời cụ chẳng cô đơn
Cồn cào sóng biển đòi cơn
mặn nồng
Biết bao đắm đuối duyên hồng
Nỡ nào để cụ trong phòng
trơ ra..?
cảm tác từ một bức ảnh
11.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét