Trong giấc ngủ đêm cứ chập
chờn
Mờ mờ nhân ảnh bóng hình
nhân
Khoan sâu trong mộng ngàn
thương nhớ
Kéo cả đêm trường lệ chưá
chan
Anh tự trách mình ở thế
gian
Đi rồi còn để một tình
nhân
Ghi vào mảnh giấy lời âu yếm
Bóng gió gì đâu để hiểu nhầm...
Ngày đó nghĩ suy quá giản
đơn
Chia tay lời đẹp ý cho
xuân
Nào ngờ em laị càng suy
xét
Anh đã nuôi tình mộng chưá
chan..
Chuyện đã lỡ rồi anh phải
đi
Giang hồ thoả chí kế sinh
nhai
Lòng nào còn để vương tơ cũ
Nặng gánh cho anh ở xứ người...
Em ơi! Có truyện ở trần
gian
Mảnh giấy vô tình nặng ý
son
Ai khéo ngây thơ mà khổ thế
Lụy tình em chịu cả trăm
năm
Nghĩ lại mà sao giận cái đời
Sinh ra chỉ để khổ nhau
thôi
Đông tây nam bắc còn xuôi
ngược
Nước mắt vòng quanh cứ chảy
hoài
Mảnh giấy vô tình nặng thế
sao?
Gánh đời bước cả đến hư vô
Không gian chững laị lời
than thở
Trái đất ngừng quay lệ thảm
sầu…
Anh ở bên này vẫn giõi
trông
Từng ngày từng tháng nguyện
cầu mong
Gia đình em được đầy phước
lộc
Êm ấm toàn gia đẹp ý chồng.
2008
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét