cảm tác thơ Jackie Lương:
Tàn Cuộc Rồi
Cuộc vui nào chẳng tàn
phai
Rựợu nồng tầm tã canh dài
mưa trôi
Xót xa nức nở cho đời
Hôm qua cổ tích qua rồi
người ơi!
Bóng hình ẩn hiện xa xôi
Vần thơ rỉ máu chơi vơi má
đào
Thiên sầu cổ hận hư hao
Cung đàn lỗi nhịp nghẹn
ngào phấn nhang...
Thuyền em lỡ bước sang
ngang
Hàng cây phố cổ dở dang lỡ
làng
Lá xanh rụng dưới màu tang
Trái tim đã chết cúc vàng
xanh xao
Trở trăn nhớ lại năm nào
Niềm vui le lói dạt dào bướm
ong
Chuông chiều ảo vọng hư
không
Buồn vương khúc nhạc má hồng
phôi pha
Anh đi chẳng ngoảnh lại đầu
Giận em biền biệt bể dâu
ngàn trùng
Đôi hồn cách một bức trường
Vẳng nghe tiếng khóc canh
trường nỉ non
Biết rằng thổn thức nguồn
cơn
Để ai băng giá cô đơn não
nùng
Sáng mai sóng biển trập
trùng
Chia ly cách biệt đại
dương mịt mù...
Lặng câm tình ái xa mờ
Ba năm chờ đợi hững hờ thu
rơi
Bởi sao chẳng nói một lời
Trần ai ai dễ biết người
biết ta...
Chú thích: tôi chỉ dưạ vào
hồn thơ cuả Jackie Lương để tả tâm trạng cuả riêng tôi mà thôi.
Một câu chuyện có thật và
viết thành thơ, chứ không hoàn toàn giống
cổ tích như cuả Jackie đâu.
21.3.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét