Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2015

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 47



Trích: Đền Phất Kim

Thất Trụ chùa xưa còn có nữa
Phất Kim công chúa của Tiên Hoàng
Đền LẠNH gió MƯA màu rêu nhạt
Lau mọc chen cành cảnh sơ hoang


Ôm hận nghìn thu rơi lệ ngọc
Trâm tan bình vỡ nước hoa trôi
Xiêm ÁO còn VƯƠNG bờ GIẾNG cũ
Duyên TÌNH bi HẬN nước MẮT rơi

Hoàng quang Thuận


Thơ này khó mà tin là do vua Trần mớm cho. Đếm được 8 lỗi đường qui. Vẫn muôn thuở xếp hàng lẹt đẹt trong thể thơ tự do tha hồ mà múa may nhắng nhít loạn xị theo kiểu anh Phèo cô Nở chàng Thuận.

Thất trụ chùa xưa còn có nưã? Thơ ngang phè phè mà chúng vẫn say như điếu đổ mới lạ? Yêu ai như điếu thuốc lào, say thơ ông Thuận đã đào lại chôn. Thất trụ là bảy cái trụ đá của chùa nó vẫn sừng sững hiên ngang theo năm tháng, ai dám manh tâm phá nát nó đâu mà phải dùng chữ còn có?

Phất Kim công chuá cuả Tiên Hoàng thì chả của giòng giõi Tiên Hoàng thì còn ai vào đây nưã ? Có phải ông hàng xóm sang ngủ với mẫu hậu đâu?
Đền lạnh gió mưa màu rêu nhạt. Lau mọc chen cành cảnh hoang sơ. Lau mọc chen cành chưa chắc đã hoang sơ. Câu chữ viết thừa thãi đã lau mọc lại còn chen cành? Chen cành gì vẫn chen cành lau thì có quái gì mà lạ? Lau như vậy trong đó là một quần thể sinh vật ồn ào rồi như Ong bướm, côn trùng, ruồi nhặng, cóc dế, gà rừng, rắn rết chưa biết chưa chừng còn vài chú nai chú hoãng nưã? Thơ luôn vắng cái hồn người, tình người, cảm xúc của tác giả ở đó thì tả cảnh hoang sơ này chưa được?

Khổ sau chỉ có hai vần trôi, rơi rất tầm thường và không có gì gây ra một cảm giác bi hận ai oán cho người đọc.Thơ này xui người ta gửi đi tranh giải Nobel là một nỗi nhục thiên thu cho dân tộc Việt Nam. Mấy ông dịch giả gì đó có coi ông Thuận có là cái quái gì đâu việc gửi đồng ý hay không đồng ý cứ gửi đi hy vọng như đánh sổ số, dù loại ra nhưng cái tiếng dự giải vẫn có, vẫn có thể reo hò chúc tụng nâng cốc ăn mừng rồi? Liêm sỉ nhân phẩm lòng tự trọng là cái con khỉ gì miễn là có tiếng có tiền. Tiền không có có mùi tanh. Chính mồm ông thuận nói ra là không hề biết tí gì về chuyện người ta gửi thơ ông đi tranh giải. Nói thế mà vẫn cứ gân cổ nói cho bằng được? Nếu không được sự đồng ý hay thỏa thuận ngầm hay chính ông mua họ nhờ họ làm cái việc hạ đẳng đốn mạt này thì bố ai dám làm?

Tôi cũng thương nàng Phất Kim nên có thơ sau:


Công Chuá Phất Kim

Vì nước quyên sinh chìm giếng ngọc
Bị người phụ bạc thiếp đa mang
Mối hận tuyền đài vương chẳng dứt
Nghìn thu cây cỏ khóc thương nàng

Chùa xưa bảy trụ vẫn còn đây
Đền cũ rêu phong ngẫm đắng cay
Phất Kim công chúa Đinh Hoàng Đế
Mai trúc sầu than lệ ưá đầy

Nhật Khánh tên kia sao phản quốc
Cớ sao y lại được làm chồng
Rạch mặt mỹ nhân bờ biển vắng
Trăng vàng in bóng nước thê lương

Phiến sầu tàu lá giọt sương trời
Hương khói tàn nhang muội rã rời
Nhớ người bạc mệnh cùng mây gió
Một tấm lòng son để lại đời!

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Đền Phất Kim
25.8.2012 Lu Hà


Trích: Án Cũ

Án cũ ngàn năm núi Mã Yên
Cờ NƯỚC tung BAY trước MẶT tiền
Cung ĐIỆN ngàn XƯA đâu CÒN nữa
Soi bóng Hoàng Thành nước NON tiên

Hoàng quang Thuận

Đếm được 7 lỗi cơ bản. Thơ chỉ có hai vần tiền và tiên nhàm chán? Đúng là có tiền mua tiên cũng được.

Án cũ là cái khỉ gì? Án mạng ? Án thư? Án thờ? Điều ông muốn nói chỉ là núi Mã yến án ngữ kinh thành Hoa Lư là một phòng tuyến thiên nhiên trời ban cho mà dùng hai chữ "án cũ" là tối nghiã.
Bản chất người cộng sản tăm tối mù mịt chỉ giỏi thủ đoạn ám toán hại người sau lưng chữ nghiã toàn nói lóng và bóp méo chạy theo nhu cầu lường gạt và quyền lợi kinh tế chính trị xã chế độ. Một bài thơ chán quá.

Vậy tôi cũng có thơ sau:

Núi Mã Yên

Mã Yên án ngữ đất kinh đô
Bảo vệ Hoa Lư Đại Việt Cồ
Cỏ xanh tươi tốt hồn muôn thuở
Xác giặc rừng cây mối đắp gò

Non xanh nước biếc có ai ngờ
Cung điện thành tro khói bụi mờ
Lầu vàng gác tiá đâu còn nữa
Chiến mã xương thành vạn cốt khô

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Án Cũ
25.8.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét