Bao nhiêu luạ đã xé rồi
Mà em vẫn chả chịu cười
hay sao
Lưả nồng rực rực dâng cao
Mà con bướm trắng hững hờ
nhởn nhơ
Lòng anh như tấm luạ đào
Tình anh như thể hoả lò Diệm
Sơn
Làn môi Bao Tự thắm son
Yêu kiều da diết bồn chồn
nụ hôn
Má hồng phơn phớt đòi cơn
Hương lan bát ngát tâm hồn
thơ ngây
Nỗi buồn càng ngấm càng
say
Trái tim xao xuyến đắng
cay bẽ bàng
Dù cho sông cạn phũ phàng
Đoàn quân khát nước có
làng trồng mơ
Dù cho ước mộng vẩn vơ
Dối lòng anh viết bài thơ
nưả vời
Rằng em đang sắp sưả cười
Lưả tình thiêu cháy cuộc đời
cuả anh
Em như một khoảng trời
xanh
Phận chim cánh cụt cũng
đành chịu sao
Dối lòng cho đến bao giờ
Chim không cất cánh luạ
đào phôi phai
Bâng khuâng trằn trọc canh
dài
Mối tình đem xuống tuyền
đài đóng băng...
cảm tác khi đọc thơ Nguyễn
Bính: Dối Lòng
27.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét