hoạ thơ Ngọc Bích
Thấm thoát thoi đưa Hạc đã
già
Vô thường tạo hoá khéo nhẩn
nha
Hành trang đơn giản là may
mắn
Nặng gánh cho đời ta tránh
xa…
Con cháu vui vầy luôn có
nhau
Traỉ qua năm tháng nắng
mưa thâu
Thong dong ta sống đời vui
vẻ
Hạnh phúc sân ga buổi xế
tà…
Vầng dương lặng lẽ qua
song cưả
Nhắn nhủ đời thường nhẹ
chuyến qua
Hành lý mang theo là trí
tuệ
Tình yêu dương thế chưá
sân ga
Quán trọ trần gian đêm thiết
tha
Chia tay bịn rịn lúc đi xa
Sân ga sương đọng hồn lưu
luyến
Nấp bóng hoàng hôn phủ mái
nhà
Bạn hãy cùng ta nâng chén
sầu
Đêm nay dù dẫu phải đi xa
Phong trần cổ lục đầy
thương nhớ
Nuối tiếc làm chi cánh Hạc
già
5.10.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét