Say mãi mà sao cứ thế này
Người xa trong mộng vấn
vương thay
Cả ngày thơ thẩn làm sao ấy
Lẩm bẩm cho ai ngớ ngẩn cười
Có phaỉ trẻ trung gì nữa
đâu
Mà sao ta vẫn cứ âu sầu
Tương tư món nợ cao như
núi
Đè nát trái tim kẻ bạc đầu
Hết đứng lại ngồi đi vẩn
vơ
Ngó trời ngắm đất gió lơ
thơ
Lẻ loi tìm chỗ người thưa
vắng
Dấu hạt trân châu buị phấn
mờ...
Công việc vật vờ trí trá
thôi
Bạn bè đồng nhiệp ngó mà
coi
Làm sao bỗng hắn ra như vậy
Hắn chẳng giống ai ở cõi đời...
Hắn như con cáo lại như chồn
Âý thế mà như kẻ mất hồn
Lẩm bẩm cái gì nghe chẳng
rõ
Bảo rằng ôn lại tiếng Việt
Nam
Ngượng cười biến báo kẻ
tha hương
Hắn là con sói chốn rừng
hoang
Xa quê tiếng mẹ thành khao
khát
Hắn dấu hình ai ở cõi
lòng?
2009
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét