tặng Mai Hoài Thu và Thủy
Anh Lam
Anh đã hưá như lời sẽ đến
Đọc thơ em chén rượu nồng
say
Hồn vương ngây ngất sầu
cay đắng
Hãy uống đi châu lệ ưá đầy...
Hồn lảo đảo thu lam lá rụng
Rượu khơi mào quá khứ sầu
thêm
Thương đau thiếu phụ từng
trăn trở
Tài sắc vẹn toàn hận khắc
đêm...
Buồn tê tái rượu tàn chăng
chớ
Đỉnh mây xưa chìm đắm biển
xanh
Cuồng si giông bão thuyền
nan vỡ
Ong bướm sầu thôi hết mộng
lành...
Đời sướt mướt muà trăng
luyến ái
Rồi chia ly dặm ngả ngàn
dâu
Thời gian vàng võ màu non
nước
Bọt trắng giang đầu mãi ở
đâu...?
Có ai biết trái tim sầu
héo
Mỗi độ xuân về tiếng pháo
reo
Nắng hanh thiêu cháy tình
con gái
Lỡ bước sang ngang kiếp phận
nghèo...
Làm sao níu kéo thời gian
nhỉ
Cho cánh đào xuân mãi chẳng
tàn
Dẫu lià ngó ý tơ còn vướng
Chén rượu hồng môi thấm
chưá chan...
Em rầu rĩ lòng anh buồn khổ
Say cuộc tình bến mộng nhớ
nhung
Mười mấy năm trời nơi đất
khách
Quê hương ơi!Biền biệt bao
dung...!
19.1.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét