Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Lưng Đèo Ngẩn Ngơ



 



Ba lăm đâu đã gọi già
Mắt xanh biêng biếc mặn mà xinh tươi
Môi se chỉ thắm nét cười
Phan An thiếu phụ yêu đời thiết tha
Dẫu rằng cát bụi xông pha
Thuyền trôi sóng vỗ la đà trời mây

Ngao du sơn thủy tháng ngày
Ngâm nga khúc hát đắm say dạt dào
Lâm Như Hoa cũng nghẹn ngào
Bốn mươi hoa nở nhụy đào ngất ngây
Cuộc đời đôi lúc đắng cay
Xuân tình xao động vơi đầy nỉ non
Năm mươi phận gái đòi cơn
Hương Nguyên khao khát sóng cồn biển dâng
Bao phen trắc trở lỡ làng
Bão nào vùi dập lâng lâng má hồng
Tớ không thích hoạ thơ đường
Sáu mươi như Triệu Tử Long kém gì?
Trường thương tuấn mã dẻo dai
Chồn chân mỏi gối trần ai cứ trèo
Càng già càng dẻo càng leo
Đồi cao dốc đứng lưng đèo ngẩn ngơ...

cảm tác từ ba bài thơ xướng hoạ cuả Phan An, Lâm Như Hoa và hương Nguyên
8.7.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét